Bóng Đò Bát Nhã
1. Đây non linh đất Thánh với Trời xuân,
Mấy nẻo đi về gian trần lạc bao dấu chân,
Bao nhiêu lâu quanh quẩn giữa phù vân,
Tháng năm vô thường nào đợi bước chơn quân.
2. Trên sông mê thấp thoáng bóng đò đưa,
Bát Nhã nơi lòng đâu còn ngại chi gió mưa,
Ai truân chuyên khuya sớm cùng chiều trưa,
Tâm điền một cõi trở về cội nguồn xưa.
ĐK:
Ơi, có dễ chi mà sinh ra trên đời giữa Kỳ Ba xá ân,
Ôi, nghe thánh ngôn Cha Trời,
Nghe tiếng kinh không lời hãy tìm về giác tánh.
Ơi, Bát Nhã vô hình, sông sâu con đò chở Đạo không tướng danh,
Ai, ai muốn qua sông dài,
Xin đến bên Cao Đài gắng công học Đạo Thầy.
3. Xuân chưa qua đã thấy gió hè sang,
Nắng dãi mưa dầu nhân tình buồn vui ngỗn ngang,
Thôi đi qua bến giác chỉ cần mang,
Mảnh tâm vô ngại mà vượt khỏi nhân gian.
4. Ơn Thiêng Liêng đây hãy gắng trì tu,
Gió thoảng sương mù lưng trời nhạn kêu cuối thu.
Ôi, trăm năm đâu phải kiếp nhàn du,
Há hoài công của như người phàm phu.