Lý về nguồn
Nghe câu kinh chiều bồi hồi nhớ quê xưa, tha phương mấy độ mà bao gió bao mưa.
Đến bên dòng sông Mâu, lắng nghe từ thâm sâu, tiếng ru thuở ban đầu, Mẹ hiền yêu dấu.
(Hò ơ ơi...) Tiếng ru Mẹ linh hồn, nhắc con về cội nguồn, giữa gian trần vô thường.
(Hò ơ ơi...)
Gặp mối chơn truyền, đời có mấy người đâu.
Sương trắng mái đầu, thời gian như bóng câu.
Tháng năm chẳng chờ những ai hững hờ,
Long hoa vẫn mở khoa kỳ nơi thế gian.
Mang trong cõi đời một hùng khí thiêng liêng,
khai thông nẻo đường để sanh chúng quy nguyên.
Đã mang nợ non sông, há đi về tay không?
Chút cơ nghiệp Tiên Rồng, Đạo Trời in bóng.
(Hò ơ ơi) Điểm tô tòa Cao Đài, để dân Việt nhớ hoài, sứ mạng độ nhân loài.